Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 30 tháng 5, 2014

TÌNH THƠ SÔNG - THUYỀN


 T×nh th¬ S«ng - ThuyÒn                                                
  (Viết chung với tác giả Trương Quang Thứ)
 
   

     - Sông em sâu thẳm cuộc đời
Mênh mang uốn lượn, lở bồi, đục trong
     Thuyền anh xuôi ngược theo dòng
Qua Sông mà mãi vẫn không tới bờ
     Phải vì Sông mộng, Sông thơ
Nên Thuyền điểm một nét hờ thêm duyên?

 
     - Đẹp thay bởi một dáng Thuyền
Dạo chơi để lại nét duyên nơi này
     Chở bao tâm sự vơi đầy
Đâu còn hao khuyết những ngày đơn côi
     Mênh mang bên lở bên bồi
Thuyền ai lướt nhẹ dòng trôi dịu hiền ? 

 
     - Thuyền anh xuôi ngược trăm miền
Đại dương sóng dữ triền miên bão bùng
     Gặp Sông êm dịu tương phùng
Vỗ về Thuyền lặng giữa dòng buồng neo...
     Mai dù xa cách bao nhiêu
Tìm về Sông mãi thương yêu ân tình!

 
     - Hình như Sông đã cạn dòng
Thuyền anh về lại mà không mở lời
     Ngậm ngùi Thuyền bỗng chơi vơi
Bao nhiêu thương nhớ, buồn ơi là buồn!...


      - Bao nhiêu dòng hóa lệ tuôn
Sông nay chở nặng nỗi buồn vắng xa
     Ân tình đâu có phôi pha
Gửi vào sóng nước thiết tha nỗi niềm
     Sông buồn bởi vắng dáng Thuyền
Bao giờ trở lại cho yên lòng này ? 

 
     - Thuyền đà về với Sông đây
Sau bao rong ruổi đêm ngày cách xa
     Dù bao bão táp phong ba
Vẫn thương Sông nỗi thiết tha đợi chờ
     Lắng lòng trong mối duyên tơ
Nhận ra hạnh phúc vô bờ - Thuyền Sông!...

 
     - Cuộc đời dù lắm long đong
Cũng không ngăn nổi tình Sông thương Thuyền
     Dù cho bao táp bao miền
Thì Sông mãi nhớ dáng Thuyền nơi đây
     Trải bao rong ruổi đêm ngày
Thuyền ơi hãy nhớ chốn này bình yên !

 
     - Ngàn năm vẫn nhớ không quên
Tình Sông gắn với nghĩa Thuyền đằm sâu
     Dù xa, ngăn cách bao lâu
Vẫn mang hình bóng của nhau trọn đời
     Đinh ninh hai mặt một lời
Càng qua bão tố, càng ngời lòng son!

 
     - Thuyền nghe trong dạ bồn chồn
Về đây mang nặng nỗi buồn bên Sông
     Biết Sông còn nhớ thuyền không
Mà im lặng, chẳng mở lòng như xưa?..
     Tình ai sớm nắng chiều mưa
Tình Thuyền mãi vẫn quyện hòa bên Sông
     Mong cho Sông mãi một dòng
Qua bão tố vẫn xanh trong bóng Thuyền!

 
     - Sông nghe lời trách của Thuyền
Nào hờn dòng cạn, nào phiền nắng mưa
     Biết rằng Thuyền đến hay chưa
Mà sao im lặng, vẫn chưa mở lời ?

      Sông thì vẫn vậy, Thuyền ơi
Khi mưa khi nắng, đầy vơi nỗi niềm
     Nhưng Sông luôn có dáng Thuyền
Vẫn nguyên một bến bình yên thuở nào !

 
     - Thuyền đi có lúc chênh chao
Nhớ Sông lòng vẫn dạt dào yêu thương!
     Vẫn về đúng giữa lạch luồng
Được Sông ôm ấp yêu thương vỗ về
     Mở lòng chia sẻ chở che
Đôi ta hạnh phúc tràn trề nồng say...
     Dù cho xa vắng mai ngày
Thuyền Sông tình mãi đong đầy trong nhau!

 
     - Cho dù có đi nơi đâu
Thuyền ơi hãy nhớ Sông sâu luôn chờ
     Thuyền đi bến mộng bến mơ
Sông đây giữ trọn miền thơ yên bình
     Sông sông nước nước tình tình
Thuyền ai chở nặng tâm tình trên Sông
     Xa rồi Thuyền có nhớ không
Những ngày chia sẻ ấm nồng thương yêu ?

 
     - Cho dù sóng gió bao nhiêu
Đời bầm giập, khác những điều mộng mơ
     Nhưng Thuyền vẫn gắng vượt qua
Xứng tình thương của Sông nhà đợi mong.
     Ra đi, Thuyền rất nóng lòng
Lòng luôn thương nhớ tình Sông dịu hiền
     Mong về gặp gỡ đoàn viên
Nghĩa tình khăng khít Sông Thuyền đằm sâu!...


     - Hình như Sông buồn hay sao
Hay lòng trăn trở với bao nỗi niềm
     Nên Sông trầm lắng lặng yên
Không xôn xang đón đưa thuyền được chăng?
     Nhưng Sông đừng có băn khoăn
Nông sâu, trong đục, trở trăn là thường
     Miễn sao vẫn nặng yêu thương
Đôi ta gắn bó ngọn nguồn Thuyền Sông!...

 
     - Nếu mai những bão cùng dông
Sông không êm ả mà dâng sóng trào
     Liệu thuyền có dám chênh chao
Nổi nênh cùng sóng cồn cào nhớ thương ?
     Cùng chèo chống với muôn phương
Dịu xoa bão tố, nhịn nhường sóng xô
     Để tình chẳng phải hư vô
Còn đây hạnh phúc vô bờ bên Sông ?...

 
     - Sông là người. Vẫn đục trong
Có khi bồi, lở, cuộn dòng, sóng dâng
     Thuyền đà gắn bó cùng Sông
Xuống ghềnh lên thác một lòng bên nhau
     Dù khi nóng lạnh, nông sâu
Vẫn Sông trở lại ban đầu dịu êm
     Để rồi tha thiết yêu tin
Thuyền Sông hạnh phúc vô biên - vĩnh hằng!

 
     - Tình Sông vẫn thế ngàn năm
Chỉ e thuyền có cùng Sông vui vầy
     Thuyền đà đi khắp đó đây
Quẩn quanh, Sông cứ tháng ngày đợi mong
     Đêm ngày những ngóng cùng trông
Khi trong khi đục, sóng dâng cuộn trào
     Tìm Thuyền, biết tìm chốn nao
Biết Thuyền đang ở bến nào, Thuyền ơi !

 
     - Thuyền đi khắp chốn cùng nơi
Tìm về bến đỗ không rời lòng Sông
     Ví dù có lúc cách trùng
Vẫn luôn ngày nhớ đêm mong trở về.
     Thuyền Sông gắn bó cập kề
Sinh ra là để chẳng hề thiếu nhau
     Dù đi đâu, dù bao lâu
Thuyền Sông ta mãi dạt dào yêu thương!...

 
     - Rồi mai khoảng vắng đêm trường
Xa xôi cách trở tình thương mãi còn
     Thuyền đi muôn dặm nước non
Ra khơi ra lộng Thuyền còn nhớ chăng
     Những khi trò chuyện cùng Sông
Những đêm ngóng, những ngày trông đợi Thuyền
     Bao giờ cho được hàn huyên
Những ngày bất tận khi Thuyền bên Sông?

 
     - Xa nhau lòng những vời trông
Nhớ khi nắng lửa, đêm đông mưa buồn
     Thuyền Sông chia sẻ nguồn cơn
Tình càng thắm thiết, cô đơn không còn.
     Sông ơi, Sông chớ có buồn
Dẫu xa ta vẫn gần luôn bên mình
     Đắp bù thương nhớ nghĩa tình
Ngàn năm son sắt đinh ninh Sông Thuyền!...

 
     - “Nghĩa tình vậy đó, chớ quên !”
Sông luôn ghi khắc lời Thuyền thiết tha
     Dù khi bão táp phong ba
Lên ghềnh xuống thác, Thuyền đà hiểu Sông
     Ước mong ngày tháng tương phùng
Sông không đòi hỏi, chỉ trông ngậm ngùi
     Phong ba bão táp xa rồi
Vững tay chèo lái, Thuyền ơi chung tình !

 
     - "Thuyền anh lên thác xuống ghềnh
Nước non là nghĩa là tình ai ơi"...
     Vẫn là gắn với Sông thôi
Như cá với nước, như vôi thắm trầu.
     Thương nhau luôn nhớ lời nhau
Phong ba bão táp vẫn sâu ân tình
     Sông ơi Thuyền nguyện với mình
Một đời gắn bó chung tình Thuyền Sông!...

 
     - Những ngày mưa gió, bão dông
Chỉ Sông gắn với não nùng ở bên
     Biết Thuyền đang ghé bến trên
Ngoan lòng Sông đợi, mong Thuyền được vui !
     Tình đời chỉ bấy nhiêu thôi
Sông nào dám giữ Thuyền trôi bên mình
     Chỉ mong nhớ nghĩa nhớ tình
Thuyền luôn hạnh phúc là tình vui lây !

 
     - Phải đi khắp đó cùng đây
Là Thuyền bươn chải dạn dày bão giông
     Phải đâu cách mặt khuất lòng
Để rồi xao lãng mà Sông ngờ Thuyền?
     Sông Thuyền là mối lương duyên
Sinh ra là để hai bên quyện hòa
     Tình ta trẻ mãi không già
Yêu thương vạn thuở vẫn là xanh trong!...


     - Được lời, lòng cũng nguyện lòng
Sông đây nguyên vẹn xanh trong thuở nào
     Dáng Thuyền cho những khát khao
Tình Thuyền đằm thắm, Sông nào dám quên?
     Ngàn năm Sông đợi chờ Thuyền
Sông Thuyền một mối tơ duyên quyện hòa
     Đằm trong xanh thẳm bao la
Sớm chiều vang mãi bài ca chung tình !

 
     - Nghe Sông thề nguyện đinh ninh
Thuyền càng thấu rõ thêm tình yêu thương
     Vượt qua sóng gió đại dương
Trở về với cảnh thân thương thanh bình.

     Dẫu Thuyền có lúc lênh đênh
Dẫu Sông có lúc chòng chành sóng xao
     Vượt qua tất cả gian lao
Thuyền Sông hòa quyện dạt dào yêu thương!

 
     - Chắc sông có nỗi u buồn
Nên chưa bày tỏ nguồn cơn ngỏ lời?
     Thuyền đà về về với Sông rồi
Lắng nghe thao thiết bồi hồi sóng xao…
     Dẫu cho sóng gió gian lao
Dẫu cho có lúc hai đầu cách xa
     Nghĩa tình gắn bó trong ta
Ngàn năm vang khúc hoan ca Sông Thuyền!

 
     - Một ngày nên nghĩa nên duyên
Hình Sông luôn đợi dáng Thuyền ghé thăm
      Cho dù đời lắm long đong
Thì Sông vẫn vẹn tấm lòng trung trinh
     Xa xôi có thấu chăng tình
Một lời thề ước cho mình khát khao
     Ngại gì sóng gió gian lao
Chữ đồng đã nguyện, ai nào dám quên !?

 
     - Thuyền anh xuôi ngược trăm miền
Bao nhiêu gió giập triền miên sóng giồi
     Giờ về gặp lại Sông ơi
Tình Sông lai láng ru lời dịu êm...
     Chữ đồng không thể nào quên
Đã cùng gắn bó Sông Thuyền keo sơn
     Dù cho biển cạn non mòn
Tình ta sâu nặng mãi còn vẹn nguyên !

 
     - Chữ tình ai nỡ bỏ quên
Trăm năm nên mối Sông Thuyền kết giao
     Tình Sông vẫn mãi dạt dào
Dáng Thuyền điểm nét anh hào trên Sông
     Thuyền đi nam bắc tây đông
Nơi đây Sông mãi chờ mong dáng Thuyền
     Chỉ mong chân cứng đá mềm
Tấm lòng vàng đá không quên câu thề ...


     - Lời thề mình mãi khắc ghi
Sống sao nên nghĩa nên nghì Sông ơi
     Trăm năm đá nát vàng phai
Tình ta mãi thắm không phai tấc lòng
     Thuyền đi mang bóng hình Sông
Sông ôm ấp bóng Thuyền không phai mờ
     Sông Thuyền đẹp mối duyên tơ
Nói sao cho hết tình thơ Sông Thuyền!...


Thứ Năm, 29 tháng 5, 2014

TRONG GIẤC CHIÊM BAO


TRONG GIẤC CHIÊM BAO

Ta gặp người xưa trong chiêm bao
Bóng người thấp thoáng tự thuở nào
Ta nghiêng vành nón lòng mơ tưởng
Chợt tỉnh…sương giăng…bóng ngã nhào !

Thứ Ba, 20 tháng 5, 2014

NÓI ĐI ANH !


NÓI ĐI ANH !
                                            (Anh : Những người con dấu yêu của mẹ Việt Nam ta )
Mùa cứ trôi
Bao nỗi niềm chơi vơi…

Ta quanh quẩn với những điều nhỏ mọn
Dăm lời yêu thương, vài ba cuộc tình còm
Trái tim lao đao theo năm tháng héo mòn
Nỗi nhớ quắt quay khiến lòng ta quặn thắt
Dòng đời cuộn trôi như nước xiết
Chảy về đâu? Ta phiêu dạt nơi nào?

Anh xanh xao
Em xanh xao
Võ vàng mối duyên đầu
Héo mòn hương kỉ niệm
Xuôi về miền hanh hao …

Trái tim hanh hao
Tình người cũng hanh hao
Mải xoay sở trong nghĩ suy hạn hẹp
Đâu biết dòng đời trôi nhanh…

Nói đi anh
Khi đã dứt chiến tranh
Nhưng đất nước đau thương
Còn vương mùi khói
Nói đi anh
Trong cõi lòng nhức nhối
Về một thời
Đất nước đã đi qua …

Nói đi anh
Khi trong giấc mộng đêm qua
Hình bóng xâm lăng chợt lăm le bờ cõi
Hạnh phúc, tình yêu ...
bao điều ta trân trọng lưu giữ mãi
Liệu có nguyên lành khi đất nước chẳng vẹn nguyên ?

Nói đi anh
Những lời với tiền nhân
Khi Tổ quốc chưa vẹn niềm ao ước !
Nói đi anh
Khi hình hài đất nước
Vết cứa nào còn nhức cả tâm can !... 
 
Nói đi anh
Những lời tự ruột gan
Tự đáy lòng ta bao đêm dài nung nấu
Hãy nói đi, những điều ta đau đáu
Khi Tổ quốc cần, anh sẽ nói chi, anh ?

Xin lỗi anh
Tình em vẫn chân thành
Nhưng thật nhỏ bên tình yêu Tổ quốc 
Nói đi anh, làm sao xứng với người đi trước
Khi Tổ quốc cần, anh có dám hi sinh ?

Nói đi anh !
Hãy nói đi anh ! …

Thứ Ba, 13 tháng 5, 2014

VƯỜN YÊU


VƯỜN YÊU
(Viết chung với tác giả Trương Quang Thứ;
Lấy cảm hứng từ bài VƯỜN YÊU
 http://quangthu52.blogspot.com/2014/03/vuon-yeu.html
MỜI CẢ NHÀ CÙNG GÓP VUI !)


    - Tình yêu có lỗi gì đâu
Sao không trao nhận cho nhau đẹp lòng
   Còn đem cân nhắc đếm đong
So đo gạn đục khơi trong hỡi người?

    - Tình yêu là vậy người ơi
Dầu không cân nhắc nhưng lời khó trao
   Yêu người từ thuở hôm nao
Nhưng lòng e ngại, người nào hiểu cho….

  - Biết là còn chút đắn đo
Được lời người đã cởi cho cõi lòng
  Thôi đừng ngại núi e sông
Mong tình yêu được thủy chung vẹn tròn...


   - Ngại gì lội suối trèo non
Chỉ e tình có vẹn tròn cho chăng
   Sinh ra là kiếp má hồng
Chỉ mong "tạc một chữ đồng" trăm năm !

   - "Khen cho thật đã nên rằng
Khôn ngoan đúng mực, nói năng phải lời"
   Xin người hãy nhớ người ơi
Yêu thương mãi nguyện suốt đời bên nhau!...


   - Lỡ khi xuân đã úa màu
Mùa đi biền biệt, biết đâu mà tìm ?
   Lời thương nhói buốt con tim
Còn đây riêng một nỗi niềm nhớ mong !

   - Trăm năm tạc một chữ đồng
Dẫu lìa ngó ý tơ lòng còn vương
   Lo gì nhạt phấn phai hương
Mùa đi biền biệt, yêu thương mãi còn!...

   - Mong sao cho được vuông tròn
Cho dù biển cạn đá mòn không phai
   Lòng này đã nguyện cùng ai
Ngàn năm xanh mãi những lời yêu thương !

   - Đừng như đôi lứa Thôi, Trương
Yêu nhau rồi lại chán chường yến oanh...
   Tình ta như cội với cành
Ngàn năm son sắt tươi xanh sắc màu!...

   - Như trời cao với biển sâu
Ngàn năm soi bóng trong câu chung tình
   Một lời thề hẹn đinh ninh
Xa nhau muôn dặm mà tình đâu xa ...


   - "Quan san muôn dặm một nhà"
Phải đâu trăng gió, tình ta đá vàng
   Thủy chung thắm thiết nồng nàn
Vườn yêu tươi đẹp ngập tràn sắc hương!...

   - Rồi mai khoảng vắng đêm trường
Ai xây mộng ước yêu thương bên đời
   Quan hà muôn dặm xa xôi
Vầng trăng còn đó rạng ngời tin yêu .

   - Giá gương gắn bó nhiễu điều
Bên nhau iu ấp nâng niu dịu dàng
   Ví dù cách nửa vầng trăng
Tình ta vẫn sáng tròn Rằm trong nhau!...

   - Cho dù có ở nơi đâu
Lòng ta vẫn hát chung câu ân tình
   Nước non còn nặng nghĩa tình
Thuyền còn nhớ bến đinh ninh câu thề .

   - Nước non cách trở sơn khê
Xa xôi mấy cũng tìm về bên nhau
   Câu thề mãi mãi khắc sâu
Gừng cay muối mặn đậm màu yêu thương...

   - Mong cho duyên thắm chỉ hường
Đẹp lòng thày mẹ, yêu thương trọn đời
   Đường đời dầu lắm chông gai
Thác ghềnh, ta ghé chung vai ngại gì .

  - Dù ai tiếng bấc tiếng chì
Dù lời miệng thế thị phi khôn cùng
  Tình ta bền chặt thắm nồng
Bão to chẳng chuyển, gió rung chẳng sờn...

   - Tình đời qua lắm bão dông
Càng xanh duyên thắm càng nồng tình xuân
   Cuộc đời đẹp bởi gian truân
Càng qua bão tố càng ngần nét duyên ...

   - Không anh hùng, chẳng thuyền quyên
Thời gian thắm đỏ yêu tin nồng nàn
   Vượt qua bão tố gian nan
Tình yêu hóa trái tim vàng trao nhau!...

   - Không màng tính chuyện trầu cau
Chỉ mong tình mãi trao nhau vẹn tròn
   Cho dù cạn biển mòn non
Chữ tình nồng thắm mãi còn trong ta...

   - Thủy chung tình mãi đậm đà
Lều tranh có nghĩa hơn tòa ngói xây
   "Rằng trăm năm cũng từ đây"
Yêu thương hai trái tim này khắc ghi!...

   - Chỉ cần hai chữ "tương tri"
Nghĩa tình ta mãi khắc ghi đậm đà
   Người đi muôn dặm quan hà
Dặm hồng bụi cuốn, tình ta đâu sờn !...

   - Đã rằng nghĩa trọng nghìn non
Núi mòn biển cạn sắt son một lòng
   Kết se duyên thắm chỉ hồng
Yêu thương sâu nặng mặn nồng bên nhau!...

   - Đậm đà tròn vẹn trước sau
Thời gian ghi khắc chung câu ân tình
   “Nhớ lời nguyện ước ba sinh”
Lòng ta ý bạn nghĩa tình không phai…

   - Đã rằng duyên phận trúc mai
"Càng sâu nghĩa bể càng dài tình sông"
   Trăm năm hương lửa thắm nồng
Vườn yêu thơm ngát hoa hồng lung linh...

   - Chẳng ai quên nghĩa phụ tình
Lòng ta vẫn mãi đinh ninh câu thề
   Trăm năm một lối đi về 
Nồng hương thắm lửa cận kề trúc mai…

   - Rằng ta như Liễu Chương Đài
Cành xuân vẫn giữ cho người tình chung
   Dù xa muôn dặm non sông
Lại về sum họp mặn nồng bên nhau!...

   - Trọn tình vẹn nghĩa trước sau
Dù xa nhau vẫn giữ câu ước thề
   Tình đời đâu chỉ cận kề
Chỉ mong lòng mãi hướng về miền thương.

   - "Có khi biến, có khi thường
Có quyền nào phải một đường chấp kinh?"...
   Vẫn luôn hướng tới nghĩa tình
Bên nhau tròn vẹn trung trinh tấm lòng!...

   - Dòng đời đôi nẻo đục trong
Qua dông bão, tỏ tấm lòng trung trinh
   Còn đây vương một khối tình

Sắt son vàng đá cho mình tin yêu…

   - "Nước non cách mấy buồng thêu
Những là trộm nhớ thầm yêu chốc mòng"...
   Đó đây lòng đã tỏ lòng
Rằng trăm năm mãi thắm nồng yêu thương!...

   - Liệu khi nhạt phấn phai hương
Có còn vương vít yêu thương thuở nào
   Đất thấp mà trời lại cao
Biết kêu ai tỏ, biết trao ai tường ?...

   - Lẽ nào nhạt phấn phai hương?
Nghĩa tình trọn chữ yêu thương làm đầu
   Trăm năm nếu chẳng vì nhau
"Thì con người ấy ai cầu làm chi"...

   - Cuộc đời suy biến là thường
Thời gian trôi để phấn hương phai nhòa
   Trăm năm còn lại trong ta
Mây trôi gió thoảng hay là thương yêu ?...

   - Đành rằng nắng sớm mưa chiều
"Những điều vàng đá phải điều nói không?"
   Yêu nhau tình thắm nghĩa nồng
"Vì ai há dám phụ lòng cố nhân?"...

   - Thời gian tàn phá nét xuân
Trăng tròn mai sẽ thành trăng xế tà
   Nụ còn trơ lại đài hoa
Sầu dài, ngày cũng la đà buồn tênh !...

   - Đừng nên buồn nghĩ phận mình
"Vì tài nên trọng, bởi tình nên thương"
   Thời gian nhạt phấn phai hương
Tình yêu vẫn giữ đá vàng thủy chung!...

   - Khắc ghi hai chữ đồng tâm
Ơn trời cho sợi chỉ hồng se tơ
   Cho đời không chỉ là mơ
Trăm năm một mối tình thơ nồng nàn ...

   - Tình ta lai láng muôn vàn
Say trong hạnh phúc ngập tràn yêu thương
   Vườn yêu tươi thắm sắc hương
Đẹp như tiên cảnh thiên đường bồng lai...

   - Chữ tình đâu dễ phôi phai
Vườn yêu ta nguyện chung tay vun trồng
   Đẹp hơn sắc thắm hương nồng
Là tình ta đó, ước mong tháng ngày...

   - Phải đâu gió thoảng mây bay
Tình kia kết với nghĩa này làm tin
   Trăm năm giữ ấm hương nguyền
Chữ tình đằm thắm, chữ duyên mặn nồng!...

   - Vườn hồng đẹp bởi hoa hồng
Con người đẹp bởi tấm lòng thủy chung
   Dù cho xa cách nghìn trùng
Lòng ta vẫn mãi tương phùng bên nhau ...

   - Vườn hồng khi đã bước vào
Cùng nhau vun đắp ngạt ngào sắc hương
   Trăm năm sâu nặng tương phùng
Thủy chung hai trái tim hồng sắt son!...


Thứ Hai, 12 tháng 5, 2014

ĐỌC BÀI THƠ "NHỚ MẸ" CỦA TÁC GIẢ TRƯƠNG QUANG THỨ



ĐỌC BÀI THƠ “NHỚ MẸ”
CỦA TÁC GIẢ TRƯƠNG QUANG THỨ
Cần bao nhiêu nước cho bằng một đại dương? Cần bao nhiêu lời mới nói hết tấm lòng của con với mẹ? Bởi tình mẹ như nước đại dương bao la, để bao người con suốt đời không đền đáp nổi ân tình của mẹ, nhất là khi mẹ chẳng còn trên cõi đời này, con chỉ còn biết “Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa…” (Nguyễn Duy). Nằm trong nguồn mạch ấy, tác giả Trương Quang Thứ đã viết những dòng thơ thể hiện nỗi niềm nhớ thương vời vợi đối với mẹ mình :
NHỚ MẸ
Hòn tảng kê chân cột nhà
Xưa là chiếc cối mẹ ta giã trầu
Người về tiên cảnh từ lâu
Quết trầu thắm sẫm in màu thời gian.

Nhà giờ xây mới đàng hoàng
Hòn đá tảng cũng tân trang lên đời
Còn đâu nữa quết trầu vôi
Con nghe trống vắng chơi vơi lòng mình...

                              Trương Quang Thứ
Nhà thơ đã viết bài thơ về mẹ thật giàu cảm xúc và suy tư. Anh đã nói lên lòng mình và nói hộ tấm lòng của bao người con khi hoài niệm về mẹ. Biết bao nhiêu cung bậc nỗi niềm dâng lên trong lòng con khi nhớ về mẹ thương yêu ! 
Mở đầu bài thơ, tác giả viết: 
Hòn tảng kê chân cột nhà
Xưa là chiếc cối mẹ ta giã trầu
Lời thơ giản dị, mang tính chất tự sự, tâm tình, nén xúc cảm vào trong, ẩn chứa hoài niệm về quá khứ, gợi những kí ức về mẹ thuở sinh thời. Tác giả kể lại rằng: "Mẹ không có cối giã trầu mà dùng hòn đá tảng vốn kê chân cột nhà để làm cối rồi dùng búa nhỏ hoặc một hòn đá cuội nhỏ đập dập cau trầu ra cho mềm - vì mẹ móm, răng rụng và lung lay. Cho nên, hòn đá tảng bầm đỏ, sẫm lại vết quết trầu". Điều đó được “thuật” ở những câu thơ tiếp theo:
Người về tiên cảnh từ lâu
Quết trầu thắm sẫm in màu thời gian.
  "Hòn tảng" ở đầu bài thơ đã trở thành “chiếc cối giã trầu” thật đặc biệt ! Cùng với “quết trầu”, nó là dấu tích cuộc sống thiếu thốn của mẹ, là minh chứng cho một cuộc đời dân dã, giản dị, in dấu nét trầm tích của văn hóa Việt (tục ăn trầu). Dẫu Người đã về tiên cảnh từ lâu, nhưng những dấu tích Người để lại vẫn còn qua quết trầu thắm sẫm bởi thời gian. Quết trầu còn đó là hình ảnh thân thương của mẹ ngày ngày vẫn hiện hữu trong con. Nhìn quết trầu, con như nhìn thấy mẹ của lam lũ tảo tần, của phong trần nắng gió cơ cực mẹ từng mang…
Mẹ đã đi xa… Cuộc sống giờ đây cũng có nhiều thay đổi. Đời sống kinh tế đã khấm khá hơn, căn nhà cũng được xây mới thật khang trang:
Nhà giờ xây mới đàng hoàng
Hòn đá tảng cũng tân trang lên đời
Có lẽ phải thật vui, bởi trong dòng thăng trầm của cuộc đời, người ta thường vui trước những đổi mới theo hướng đi lên - hướng đi lên trong bài thơ nói đến là sự phát triển về kinh tế. Nhưng trong hoàn cảnh của bài thơ, đời sống đã thay đổi, nhà mới đã xây đàng hoàng hơn, sao lòng con lại thấy trống vắng, chơi vơi ? Ta hãy lắng nghe tiếp câu chuyện của người con về mẹ:  Khi mẹ mất, con cháu mỗi lần quét, lau nhà có ý rửa lau cho sạch vết quết trầu, nhưng anh không cho, và cố để lưu lại vết trầu đó để nhìn nó là nhớ về mẹ. Nhưng vì khi làm nhà mới, phải sửa lại tất cả cột kèo và hòn đả tảng cho đồng bộ nên vết trầu bị xóa mất. Do đó, nhà mới to đẹp đàng hoàng rộng rãi mà lòng anh bỗng hụt hẫng trống vắng chơi vơi...
Câu chuyện về mẹ khiến lòng ta bùi ngùi rưng rưng niềm xúc cảm. Thì ra, trong cuộc đời, bên cạnh đời sống vật chất, thì cần nhiều hơn nữa, đó là đời sống tinh thần. Mà tinh thần của con lại gửi phần nhiều nơi mẹ. Giờ đây, nhà xây mới, đàng hoàng, nhưng mẹ đã về tiên cảnh từ lâu, nên lòng con riêng mối ngậm ngùi. Phải chăng cũng vì thế mà cuộc sống ngày nay càng khấm khá thì con lại càng thương mẹ nhiều hơn, càng xót xa bởi những dấu tích về mẹ ngày một mờ xa nơi không gian con sống. Cảnh vật thay đổi, người đã đi xa... Chiếc cối giã trầu - hòn tảng, kỉ vật còn vương dấu ấn của đời mẹ, nhắc con nhớ về mẹ nhiều hơn, thương mẹ nhiều hơn. Cuộc sống đủ đầy hơn nhưng càng nhìn hòn tảng đã được tân trang lên đời càng dâng lên trong con biết bao nỗi niềm:
Còn đâu nữa quết trầu vôi
Con nghe trống vắng chơi vơi lòng mình...
 Những tiếng : còn đâu nữa… nghe thật xót xa, như tiếng kêu than đầy tiếc nuối ! Quết trầu vôi không còn dưới chân hòn tảng ! Nhưng nó còn lưu dấu mãi trong lòng con ! Thắm đượm hơn xưa ! Và vô cùng bền vững ! Hòn tảng đã tân trang, nhưng nó vẫn là hòn tảng kê chân cột nhà khi xưa. Hòn tảng ấy, quết trầu ấy là những gì thuộc về mẹ, mang dấu ấn của mẹ, nay đã góp phần tạo nền tảng vững chắc trong đời sống của con cháu. Chắc mẹ không buồn, không trách kẻ hậu sinh?
Có thể mẹ không buồn, không trách, nhưng bài thơ kết lại với tâm trạng trống vắng, chơi vơi thật buồn ! Đó là nỗi buồn của con, nỗi buồn mang cảm giác thiếu vắng, mất mát, hụt hẫng, tiếc nuối; có cả những ngậm ngùi, cay đắng, ân hận, day dứt, xót xa... Chiếc cối giã trầu của mẹ thật đặc biệt ! Nó đâu giống những chiếc cối giã trầu của biết bao người mẹ Việt Nam, để có thể cất giữ trong bảo tàng gia đình ? Con chỉ còn biết nghẹn ngào, lặng thầm cất giữ nó trong "bảo tàng của lòng con" mà thôi ! Tâm trạng ấy giúp ta hiểu hơn về tình người, vinh danh tình người, tình con với mẹ. 
       Hình ảnh người mẹ được tái hiện qua những kí ức, qua sự đối lập giữa hiện tại và quá khứ, được tạc lên qua những vần thơ lục bát hết sức dung dị, cổ xưa và cũng trường tồn, bền vững như chính tâm hồn dân tộc, hòa quyện với giọng điệu trầm lắng, suy tư. Qua dòng hoài niệm ấy, mẹ hiện lên. Rất đời thường ! Không quyền quý, cao sang ! Hình ảnh người mẹ nghèo, đến cả cái cối giã trầu (vật dụng hiểu theo đúng nghĩa đen) cũng không có mà có sức lay động lòng người đến lạ ! Qua nỗi niềm, tình cảm nhớ thương mẹ, tác giả nhắc ta biết trân trọng tình mẫu tử thiêng liêng, vĩnh hằng. Bằng tình cảm chân thành và sâu sắc với mẹ, tác giả đã tạo được sự đồng cảm sâu sắc từ độc giả, bởi mấy ai không từng có những ngày tháng sống bên mẹ trong cuộc đời ?
Hơn nữa, trân trọng, biết ơn mẹ cũng là trân trọng những giá trị tinh thần, là lòng biết ơn quá khứ. Đó là thái độ sống đẹp, tích cực, thể hiện truyền thống Uống nước nhớ nguồn của dân tộc. Người ta thường nói : Thơ chính là người. Đọc bài thơ, ta được tiếp xúc với cái tôi giàu tình mẫu tử, giàu suy tư, biết trân trọng tình người, trân trọng quá khứ, có thái độ sống tốt đẹp, cũng là một cái tôi chân thực, giản dị qua những vần thơ mộc mạc, đẫm tình người. Đọc bài thơ Nhớ Mẹ, mỗi người con như hòa vào dòng cảm xúc của tác giả, tự kiểm điểm lại mình, để tâm hồn trong trẻo, hoàn thiện hơn. Vì thế, bài thơ của anh, tình cảm của anh càng đẹp trong lòng người ở xã hội hôm nay.
    Một trong những tiêu chí để đánh giá một tác phẩm văn chương đích thực là phải thể hiện dấu ấn sáng tạo của người viết. Văn nghĩa là không giống ai (Nguyễn Tuân), nó chỉ dung nạp những người biết đào sâu, biết tìm tòi, biết khơi những nguồn chưa ai khơi và sáng tạo những gì chưa có (Nam Cao). Ra đời khi trong làng thơ ca đã có biết bao lời thơ xúc động về mẹ nhưng bài thơ không rơi vào lối mòn quen thuộc mà có hướng đi riêng. Nhà thơ không ca ngợi công lao, không kể lể về cuộc đời của mẹ với những thăng trầm vất vả, những sóng gió gian nan, mà chỉ gợi nét dấu ấn cụ thể qua hình ảnh hòn tảng - vật mẹ dùng kê giã trầu khi xưa - và quết trầu - dấu tích về mẹ . Nhưng những điều đơn sơ ấy đã gợi lên bao kí ức về mẹ, bao tâm trạng, nỗi niềm trong lòng con.
Nhẹ nhàng và đôn hậu, giản dị mà sâu sắc, cụ thể mà khái quát, gợi nhiều hơn tả, bài thơ của anh có sức lay động trái tim độc giả. Mẹ Việt Nam muôn đời vẫn vậy, giản dị và in dấu trong đời con ! Để cho con muôn đời mắc nợ - nợ ân tình của mẹ. Để đến hôm nay, dẫu mẹ đã đi xa, khi tóc con đã pha sương, hình ảnh mẹ trong con vẫn không phai nhòa, thậm chí còn khắc ghi sâu đậm hơn nữa. 
     Với tình cảm đằm thắm, lắng sâu, với bản lĩnh nghệ thuật của nhà thơ Trương Quang Thứ, anh đã viết lên những dòng thơ để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng người đọc. Nhớ Mẹ đã trở thành bài ca ca ngợi một trong những tình cảm thiêng liêng của con người : TÌNH MẪU TỬ.


Thứ Sáu, 9 tháng 5, 2014

SẮC MÀU ANH TRAO



SẮC MÀU ANH TRAO

Anh đã trao màu nắng
Mở lối cuộc đời em
Xua tan đi băng giá
Muôn nẻo về tiếng chim…

Anh trao em màu yêu
Cài trâm lên mộng ước
Cho đời thêm khao khát
Bàn tay nào đan tay.

Anh trao màu tương lai
Đường thênh thang rộng mở
Muôn loài hoa đua nở
Ru tình vào nồng say.

Và màu gì nữa đây
Hàng cây chiều buông nắng
Đôi mắt nào xanh thẳm
Nhuộm tím tình chờ mong…



Thứ Tư, 7 tháng 5, 2014

BẢN TÌNH CA MÙA HẠ



BẢN TÌNH CA MÙA HẠ
(Viết chung với anh Mưa Rừng Chiều; 
Lấy cảm hứng từ bài : GỬI GÌ TRONG SẮC PHƯỢNG ? ngandg.blogspot.com .Mời cả làng G + cùng góp vui !)


- Em gửi gì trong màu phượng vĩ ?
Mùa xuân qua trong sắc đỏ ngỡ ngàng
Tiếng ve sầu rộn rã kêu vang
Bản tình ca cho em, cho anh, cho mùa hạ
Em nghe chăng như tiếng lòng ta đó
Mùa hè ơi ! Phượng đó, em đâu rồi ?
Mùa hè ơi ! Màu phượng đỏ ngập trời
Như cháy mãi một tình yêu tha thiết
Dáng ai xinh tà áo bay trong nắng
Đã xa rồi mùa phượng ấy yêu thương!...

- Đã xa rồi mà lòng mãi vấn vương
Phượng rực trời khôn nguôi niềm thương nhớ
Bao năm rồi vẫn chưa thôi bỡ ngỡ
Mỗi độ hè về trong xao xuyến ve ngân...

Bao năm rồi vẫn mong một dáng thân
Bao năm rồi vẫn chưa nguôi khát vọng
Có phải vì màu đỏ anh thắp nắng
Để cháy lòng em suốt tháng năm trường?

- Em gửi gì trên cánh phượng lưng trời
Ngày hay đứa chung trường đi học
Bãi mía, nương dâu làng quê xanh ngát
Ta vẫn chung đường kẻ trước người sau…

Rồi được tin em bước sang ngang
Hoa cải vườn anh trở thành hoa dại
Để cho hạ về phượng hồng buồn lắm
Để cho hạ buồn nức nở tiếng ve ....

- Em sang ngang ? Chuyện sao quá vội vàng ?
Anh sao dễ tin lời thêu dệt ?
Cánh phượng anh trao còn bao lời tha thiết
Em vẫn chờ, vẫn đợi dáng người xưa !

Đêm nhớ ngày mong nuôi thầm ước mơ xưa
Theo năm tháng, ước mơ thêm lớn
Nay hè về rập rờn trong cánh phượng
Vẫn đợi anh về, vẫn thương nhớ bâng khuâng !

- Nỗi nhớ nào dài như cuộc hành quân
Chiều biên cương rực màu phượng đỏ
Tiếng ve ngân rừng xanh tha thiết quá
Khi Tổ quốc bình yên anh sẽ trở về !

- Ở nơi này, em luôn nhớ câu thề
Lời hẹn ước trong lòng luôn rực cháy
Ở nơi xa, anh ơi đừng khắc khoải
Em đợi anh về, ngày Tổ quốc bình yên !.

- Xa tuổi học trò, anh khoác áo xanh
Anh mãi yêu em, tình yêu người lính
Hành trang anh mang là ba lô trĩu nặng
Và cánh thư hồng màu phượng thắm em trao.

Cánh thư nhàu theo ngày tháng hành quân
Càng tím yêu thương với màu mực tím
Kỷ niệm xưa hình bóng ai hiển hiện
Rừng biên cương sao đẹp quá mùa này !

- Vượt chông gai, vượt tháng năm dày
Bao yêu thương kết thành sức mạnh
Bước quân hành bao gian nan thử thách
Có em trong lòng, anh hãy vượt qua.

Ngày anh về, phượng cháy một màu hoa
Cháy trong mắt ta tình yêu thương tha thiết
Đường hành quân gian lao anh có biết
Cánh phượng hồng trong trang sách, còn đây!

- Anh sẽ về, tay nắm chặt trong tay
Anh sẽ dìu em đi dưới hàng phượng vĩ
Để mùa hè phượng cháy lên màu lửa
Là tình ta rực cháy sắc trời này!

                             (THÁNG 5. 2014)