LỬA
PHƯỢNG
Ai thắp
lên ngọn lửa lưng trời
Bao năm
rồi, vẫn chưa thôi cháy rực
Dẫu mưa giông, dẫu xa xăm kí ức
Mỗi độ
hè về, lại bùng cháy khôn nguôi ?
Ai thắp
lên ngọn lửa lưng trời
Để nhớ
để thương về một thời cắp sách
Để đốt
cháy thân ve bao mùa tha thiết
Gói
trọn hành trình của tuổi thần tiên ?
Phượng
thắp lên rồi, ngọn lửa ở trong tim
Và lửa
phượng còn ngời lên trong mắt
Lửa bất
diệt không thể gì dập tắt
Cháy
giữa trời, cháy cả những vần thơ.
Lửa
phượng ơi, cháy tự bao giờ
Để thi sĩ
bao mùa thảng thốt
Để những
học trò nay náo nức
Và những
trò xưa rạo rực tiếng mùa ?
Vẫn cứ
thế, phượng thắp những ước mơ
Sắc đỏ
lung linh giữa trời hè rực rỡ
Gom bao
nắng để đốt lên ngọn lửa
Cho lòng
người xao xuyến mỗi hè sang…
Mưa cứ rơi mà hoa vẫn cháy
Ngọn lửa hờ mưa chẳng tắt được đâu.
- Quốc Khánh -